[Dịch] Thế Giới Của Các Vị Thần

/

Chương 65: Trở lại Dolphin River (2)

Chương 65: Trở lại Dolphin River (2)

[Dịch] Thế Giới Của Các Vị Thần

Vĩnh Hằng Chi Hỏa

5.151 chữ

23-11-2023

Trở lại Dolphin River (2)

Ba người cùng nhìn chằm chằm Valhein.

Nếu đổi lại hôm nay là Valhein của trước đây, có lẽ cậu sẽ căng thẳng, nhưng sáng nay đã trải qua rèn luyện của ba con báo, lúc này cậu không chút sợ hãi.

“Tôi cứ tưởng chuyện chính của ngày hôm nay là ăn cơm.” Valhein vẫn cười ha ha như cũ.

Senit hơi nhíu mày, nhìn Harmon một cái.

Harmon cũng nhìn ông bạn già một cái, khẽ gật đầu, ánh mắt nghiêm trọng hơn trước đó.

Harmon ho nhẹ một tiếng, thanh cổ họng, sau đó nói: “Sau khi bố mẹ cậu qua đời, làm thế nào cậu có thể tiếp tục duy trì việc học?”

“Tôi có thể tự lực cánh sinh.” Valhein nói.

“Sự vất vả khi tự lực cánh sinh sẽ vượt xa sự tưởng tượng của cậu.” Harmon nói.

“Tôi biết.” Valhein nói.

Harmon nở nụ cười hài lòng.

Valhein nói tiếp: “Nhưng đồng thời thu hoạch của việc tự lực cánh sinh cũng sẽ vượt xa sự tưởng tượng của mình. Chú Harmon là một phú thương thành công, tôi tin chú nhất định đã từng có thu hoạch như thế.”

Harmon không nhịn được mà nhìn Hutton một cái, phát hiện con trai mình vẫn đang tức sôi sục, trong lòng ông ta cảm thấy hận không thể rèn sắt thành thép.

Harmon đưa tay ấn vai Hutton, hơi dùng chút sức.

Hutton khẽ xuýt xoa một tiếng, đang định kêu lên, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của bố mình, cậu ta lập tức ngoan ngoãn im miệng lại.

Harmon mỉm cười nói: “Tôi là một thương nhân, tôi thích kiếm tiền, nên tôi thích đầu tư vào việc và con người. Con trai tôi không nên thân, sau khi nó nói ra chuyện của cậu, tôi đột nhiên nảy sinh hứng thú, cảm thấy tương lai của cậu sẽ vô cùng xán lạn, nên tôi chuẩn bị đầu tư vào cậu.”

Hutton há to miệng, nhìn bố mình một cách khó tin, đây có còn là người bố mà tối hôm qua mắng Valhein một trận, sau đó nói nhất định phải cắt đứt tay của Valhein rồi quăng cậu vào đống phân không? Người bố đã nói tuyệt đối không cho phép bất kỳ người nào làm nhục con trai mình đâu mất rồi?

Mình có phải là con trai ruột của bố không? Đây là lần đầu tiên Hutton nảy sinh sự nghi ngờ đối với thân phận của mình.

Valhein không ngờ chuyện sẽ thành ra thế này, cậu mỉm cười, nói: "Tôi rất muốn biết điều kiện đầu tư của ngài."

Harmon cười lớn, nói: "Tôi là người vô cùng chú trọng những người giữ chữ tín, tôi cũng là người rất công bằng, vậy nên, do cậu chọn lựa."

Valhein nhìn Harmon, rồi cậu lại bốc một viên Vô Hoa Quả bỏ vào trong miệng, nhai ngấu nghiến.

Harmon nói: "Tôi có thể đưa ngay cho cậu hai trăm đồng đại bàng."

"Bố..." Hutton kinh ngạc hô lên, thế nhưng cậu ta lại bị Harmon dùng ánh mắt ngăn lại.

Ngay cả Senit đợi ở một bên cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, rồi ông ta cũng vội vàng giấu đi.

Valhein không hề sợ hãi, cậu cười hề hề rồi nói: "Ông đúng là nhà kinh doanh có tầm nhìn tốt nhất mà tôi từng gặp từ trước tới nay."

Harmon lập tức lộ ra vẻ hài lòng, nói: "Tôi thì thích những đứa trẻ ăn nói thật thà, nhưng mà cậu cần phải biết một điều, tôi là người làm kinh doanh, đồng thời cũng là một người bố."

Nụ cười trên gương mặt Harmon lập tức biến mất.

Valhein vẫn giữ nguyên nét cười như cũ.

Harmon tiếp tục nói: "Tôi làm theo lợi ích là vì mưu đồ, tôi nịnh nọt bợ đỡ, đầu cơ trục lợi, trên tay dính biết bao thứ không nên dính dáng tới. Nhưng cuối cùng tôi vẫn là bố của Hutton, cho dù tôi có đầu tư bất cứ thứ gì thì cũng không bao giờ nhiều bằng tình yêu mà tôi dành cho thằng bé."

Hutton nhìn bố mình, mũi cậu ta cay cay, ánh mắt tràn đầy xúc động và kính trọng.

Harmon vỗ vai Hutton rồi nhìn Valhein nói: "Tôi đầu tư vào điều kiện của cậu, rất đơn giản, bây giờ cậu cúi đầu xin lỗi con trai tôi, tự nguyện làm một người bạn biết cúi đầu thấp hơn một chút, đến lúc thích hợp thì giúp đỡ con trai tôi. Đương nhiên là nếu hai đứa cậu có thể tiến triển tới một tình bạn thân thiết hơn, tức là trở thành bạn tốt của nhau, chỉ cần tốt cho thằng bé, tôi không để ý tới chuyện một ngày cậu đánh nó ba lần hay gì, đổi lại điều kiện tiên quyết chính là cậu phải thật lòng giúp đỡ con trai tôi."

"Làm một người bạn biết cúi đầu thấp một chút? Là người hầu ấy hả?" Nụ cười của Valhein có gì đó kỳ quặc.

"Luôn cao quý hơn một người hầu. Trong mắt tôi, cậu giống như con cháu trong nhà." Trong giọng điệu của Harmon ẩn chứa sự chân thành.

Valhein nhìn Harmon, cậu khẽ thở dài một tiếng, quay lại nhìn Hutton rồi nói: "Nếu cậu có được một phần mười trí khôn của bố mình, à không, chỉ cần một phần một trăm thì cũng sẽ không bị tôi đánh cho thảm vậy."

"Cậu..." Hutton tức giận tới mức đỉnh đầu như muốn bốc hỏa.

Harmon bất lực nhìn Hutton rồi lại nhìn sang Valhein, nói: "Đây chính là một khoản đầu tư của người bố."

Valhein lại thở dài lần nữa rồi nói: "Chú Harmon, đây là lần tôi thành tâm gọi chú một tiếng chú, tôi rất kính trọng tình yêu mà chú dành cho Hutton. Nhưng chú vẫn luôn dùng cách nghĩ của một người làm kinh doanh để cân nhắc chuyện này, mà chưa từng thực sự đứng trong vai trò của một người bố."

"Hả?" Harmon nhìn Valhein.

Valhein nhìn chằm chằm vào mắt Harmon, nói một cách từ tốn: "Mỗi người đều là con trai của bố bọn họ."

Harmon lập tức sững người ra.

Người chiến sĩ Senit cũng ngẩn người.

Hutton cười chế giễu: "Bố cậu đã chết rồi mà."

Harmon không nhịn được mà siết chặt lấy bả vai Hutton, sau đó la rầy cậu ta.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!